Xì-tạc-ấp


Chuyện, có duyên gặp gỡ và cùng nhau thực hiện một ý tưởng lớn, có chăng đó là điều khó khăn. Rất khó khăn.

Tự hỏi bao giờ cho hết một mình?! Thiệt, khó trả lời quá. Tìm một co-founder đối với mình trước hết phải tin, rồi kể cho nhau nghe những tầm nhìn, những điều có thể cùng làm với nhau, rồi cái đích sẽ đạt được, rồi những niềm vui trong hành trình đó.

Khởi nghiệp, chưa bao giờ dễ, cho dù ở VN hay US. Khó khăn, mà thực ra cuộc sống vốn đã đầy rẫy những khó khăn ra đó. Nhưng rồi sao, chúng ta cũng sống tốt ra phết đấy chứ. Vậy thì có chi mà ngại mà ngần mà không dấn thân vào, rồi làm điều mình thích.

Đi nhanh hay đi xa, thiệt ra mình muốn đi bền vững. Muốn bền vững thì cần hoạt động theo đội/ nhóm với từng cá nhân, mỗi người một thế mạnh hợp lại với nhau để tạo nên tổ chức vững mạnh. Mà thôi, chuyện gì khó quá thì bỏ qua.
Chuyện bây chừ là làm sao nhanh chóng khởi nghiệp, tập trung năng lượng, chiến đấu hết mình, thà chết chứ không chịu hy sinh.

Mà, hành trang bây chừ có gì? Chỉ là hai lần bỏ học đại học, à, với thêm một đống nợ.

Tự hỏi bao giờ cho hết một mình, tự hỏi bao giờ cho hết tự loay hoay?! Chuyện đời, với mình cho tới bây chừ, vốn dĩ, chưa bao giờ bằng phẳng, nên giờ sang-phẳng nó thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Google Analytics Alternative