Chìm trong những kỷ niệm xưa đã khuất.

Cuối tuần.

Mong một ngày đơn giản, cùng bạn chạy nhảy rong chơi trên những cung đường đầy nắng đầy gió với cánh diều, con đò và những nụ cười trong veo trong gió. Nhưng giờ đây, chỉ kẻ là hành khất nghèo lãng du, một mình, trôi dạt với những miền ký ức xưa.

Cuối tuần, chỉ mong một phút giây lặng yên và bình an.
Cuối tuần, chìm trong những kỷ niệm xưa đã khuất.

Đâu là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời?!


Một chàng trai vừa mới bước sang tuổi 30, nhưng luôn lo lắng về tương lai mình. Anh tự hỏi không biết giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời mình đang ở phía trước hay là những năm tháng đã qua rồi. Thói quen hằng ngày của anh là đến phòng tập thể dục trước khi đến sở làm.
Một buổi sáng, anh chú ý tới một ông lão đã lớn tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ cường tráng và lạc quan. Anh đến làm quen và hai người trò chuyện với nhau về những kinh nghiệm trong cuộc sống. Cuối cùng, chàng trai hỏi:
- Đâu là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời ông?
Không chút lưỡng lự, ông lão đáp:
- Khi tôi còn là một đứa bé, tôi được chăm sóc, nuôi dưỡng bởi cha mẹ. Đó là giai đọan đẹp nhất của cuộc đời tôi.
- Ở tuổi đến trường, tôi học được những kiến thức mới mẻ từ thầy cô, bạn bè. Đó là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời tôi.
- Ngày tôi nhận được việc làm đầu tiên, được gánh vác trách nhiệm và trả luơng bởi những nỗ lực của mình. Đó là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời tôi.
- Khi tôi gặp vợ tôi, chúng tôi đã yêu nhau, cùng nhau xây dựng gia đình. Đó là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời tôi.
- Ngày tôi thực sự trở thành một người cha, rồi nhìn những đứa con của mình lớn lên theo năm tháng. Đó là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời tôi.
- Và bây giờ ở tuổi 79, tôi có sức khoẻ, tôi cảm thấy hạnh phúc và tôi đang yêu vợ tôi như lần đầu chúng tôi gặp nhau. Đây là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời tôi.
Mỗi giai đoạn của cuộc đời đều là những giai đoạn đẹp nhất nhất nếu chúng ta biết trân trọng và sống hết mình, đừng để thời gian trôi qua một cách vô ích.

VIẾT CHO NGƯỜI XA THÁNG TƯ

[...]
Tháng Tư…
Trên những con đường Sài Gòn hoa lẫn trong nắng vàng đầu hạ. Cánh điệp vàng bay theo từng làn gió mát. Hoa bò cạp rực rỡ từng chùm đong đưa theo dòng xe hối hả. Tôi gọi tháng Tư Sài Gòn là mùa thương nhớ, khi người ra đi và người ở lại mãi mong một ngày được về lại bên nhau…
Tháng Tư.
Cái nắng cuối mùa oi bức làm người ta chỉ mong tìm một nơi bóng râm mát mẻ, ngồi đó và trò chuyện về thời đã qua, thời mà ta chia tay chỉ vì phải chia xa như thế…
Tháng Tư.
Nơi bạn ở hoa mùa xuân tràn đường tràn phố. Hơi ấm đã quay về sau một mùa đông giá lạnh. Xe chạy trên xa lộ mang theo lời ca nhắn nhủ “về đây nghe em, về đây nghe em…”
Bao nhiêu năm đã trôi qua, cuộc sống dẫu dài nhưng cuộc đời mỗi người là hữu hạn.
Tháng Tư ơi hãy để bạn tôi trở lại Sài Gòn…

Nguyễn Thị Hậu

* Bài hát "Về đây nghe em" của Trần Quang Lộc
(Trong tập tản văn QUAY QUA QUAY LẠI, 2010)
 
Google Analytics Alternative