Linh tinh


Người đàn ông dù có mạnh mẽ và bản lĩnh thì trong họ vẫn là đứa trẻ con, cần vỗ về và quan tâm.

Yêu một người đàn ông quá trách nhiệm âu cũng là thiệt thòi cho người đàn bà. Ngoài trách nhiệm với người đàn bà của họ, người đàn ông còn phải có nghĩa vụ với muôn ngàn trách nhiệm khác trong cuộc đời.

Khi người đàn ông tìm thấy chốn bình yên của đời mình, người đàn bà sẽ giữ được họ mãi mãi.

- Nagka (07/10/2013) -

Nắng sớm mai



Góc chung cư cũ đầy ấp những kỷ niệm xưa, nơi nắng sớm mai tỏ tình (mần tình) với hoàng hôn.

Nhớ chung cư cũ, văn phòng cũ, buổi sáng tinh mơ đón mặt trời lên. Nắng mọc từ góc đàng xa, nắng lùa vào ô cửa, nắng líu lo xì xào cùng bầy chim sẻ nhỏ.

Nắng tỏ tình với ban mai, nắng điệu đà e thẹn với góc khuất lười biếng chưa chịu chuyển mình. Nắng dịu dàng, đáng yêu cho buổi sớm nhưng hay gắt gỏng vào những buổi trưa hè nóng bức và muộn phiền hơn vào những khi chiều tàn.

Căn chung cư cũ mọc trên nóc cao của tòa nhà xập xệ với cầu thang xoắn ốc uốn lượn chảy dài, dàn rau mồng tơi xanh mơn mởn nơi góc chái ban công. Chung cư cũ sập sệ với sàn nhà bằng ván mà mỗi lần di chuyển sàn nhà nhún nhảy theo điệu nhạc của gã say tình nào đó đang tình cờ gõ vài nốt trên chiếc đàn già nua cũ rích. 

[Để đó, viết tiếp sau]

Quê nội


Sáng nay cô gọi, Quảng Nam bão to lắm, lớn lắm mưa bão bùng từ khuya hôm qua tới giờ vẫn chưa ngớt, gió vẫn chưa thôi giật, điện đóm tắt tối om. Mưa to gió lớn, chẳng ai dám bước chân ra đường.

Quê nội nhà nằm ngay chân núi, cách núi chừng dăm phút đi bộ. Hướng nhà nhìn ra thung lũng có đám ruộng bậc thang, có lũy tre, xéo bên là cái giếng làng. Nhà nội ngày xưa là nơi tụ họp chuyện trò rôm rả lắm, trước khi ra đồng mọi người đều ghé làm chén chè ấm, miếng trầu, vấn điếu thuốc cùng thêm dăm ba câu chuyện làng.

Những ngày hè được ba mẹ cho về quê thường chạy cùng đám bạn ra thả bò chăn trâu, lên núi hái sim, quả chà là, cùng chơi những trò chơi trẻ con, bây chừ đám bạn cũng đi làm ăn xa, chẳng còn ai để mà chơi những trò trẻ con xưa nữa. Hàng xóm cũng chẳng còn mấy ai ở lại, lớp trẻ đi hết, chỉ còn lại lớp già không thể sống xa quê hương.

Nội mất cô cũng chuyển nhà lên phía trên một chút, đông vui hơn nhưng xóm làng giờ buồn teo.

- Quảng Nam, mùa mưa bão tháng 10. -

Em...

Em đã là cô gái hôm qua?
Cô gái nhỏ anh yêu từ phút đầu gặp gỡ
Đêm Noel lạ lùng bỡ ngỡ
Cái ôm ghì như vỡ cả con tim

Cô gái tháng ba tóc tổ quạ rối xù
Miệng nói líu lo anh yêu từ thuở ấy
Những buổi bờ sông nghe lòng yêu thương sóng dậy
Hạnh phúc ngọt đầy trong những nụ hôn trao

Em gửi cho anh một chút ngọt ngào
Một mớ ngây ngô, ngàn tiếng cười  trong veo, bẽn lẽn
Nụ hôn bên vệ đường, em đứng ngây ra vì thẹn
Anh nhớ hoài giây phút ấy không thôi

Tình yêu chưa kịp trao gửi trên môi
Sao câu nói lìa xa vẫn nhiều hơn những yêu thương nồng nàn đến vội
Ta vẫn ở đó cạnh nhau sao với hoài chẳng tới
Con đường nào cho hai đứa bước chung đôi?

Có những nhớ nhung hồn chợt thấy rã rời
Có những nhói đau chợt thấy lòng mệt mỏi
Ở chốn xa kia ta có còn đứng đợi
Chuông giáo đường vang vọng mãi tim nhau.

4.2012
(Thơ của một người)
 
Google Analytics Alternative