Xuân trên Cali


Mỗi cuối năm về thường dành thời gian để nhìn lại những chuyện đã qua, những được những mất, những này nọ, những khó khăn và những niềm vui.

Cứ mỗi năm qua lại thêm ngóng vài thứ trong năm tới, thân trai đã tới tuổi băm mà vẫn chưa làm được gì, chuyện này chuyện kia thì cũng chỉ là những chuyện rối tung beng.

Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng nhau. Nhìn những người bạn người anh xung quanh thật sự rất ngưỡng mộ, họ đã đang và đi thật xa, với công việc họ có những người partner tuyệt vời để đẩy công ty lớn mạnh trong từng giờ, với cuộc sống họ hạnh phúc với partner giúp xài tiền!

Tháng rồi, cũng như vài thời điểm rối reng khác, mất ngủ, trầm cảm rồi lại loay hoay trong mớ bùng nhùng. Nhiều khi chợt nghĩ, giá mà đừng đặt mục tiêu quá cao, giá mà đừng nhìn ra quá nhiều cơ hội thì chắc hẳn đã chẳng phải loay hoay một mình như thế này. Mà nếu không loay hoay thì biết làm chuyện chi khác?!

Trong công việc, có lúc này lúc kia, nhưng nhìn lại chặng đường đã qua chưa có mục tiêu nào là chưa hoàn thành. Và lần này, chắc chắn cũng sẽ như vậy vì mọi thứ đã rất rõ ràng rồi. Chỉ cần chút khéo léo và tự mình loay hoay hy vọng sẽ đến được cột mốc đầu tiên. Tự tin thế đi.

Nhưng, lại có chuyện không tự tin được, vì đó không phải là chuyện có thể tự loay hoay.
À, Xuân này con không về.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Google Analytics Alternative