Linh tinh vài dòng



Cuối năm rồi tự dưng muốn nói chuyện về tài sản, đơn giản với mình nếu tài sản của tuổi đôi mươi là những khát vọng tuổi trẻ, tuổi ba mươi được đánh giá bằng những trãi nghiệm sống thì tuổi bốn mươi nên được đo bằng sự thành đạt mà sự tử tế mang lại.

Vậy là chỉ vài ngày nữa thôi là đã bắt đầu vào độ tuổi trung niên, đã U40 rồi. Ngồi kiểm kê lại cuộc đời, thấy mình tay trắng bây giờ vẫn trắng tay. Rồi ngẫm, rồi nghĩ, rồi ngóng, rồi trông. Được gì cho tuổi sắp tới?

Vài người bảo mình viễn vông, nhiều người bảo mình liều lĩnh, mình chỉ thấy mình có chút ngông-có-kế-hoạch, mọi việc đều nằm trong hoạch định cho một đích đến rất rõ ràng. Này hoặc kia chỉ là chưa có người để cùng chia sẽ tầm nhìn hay có cùng tầm nhìn để nhìn thấy được đích đến chung.

Tài sản lớn nhất của người đàn ông là di sản họ để lại, mà di sản nào tuyệt vời bằng thế hệ tiếp nối. Năm nay, chắc phải ngay và luôn vì thời gian chẳng chờ đợi điều chi cả.

Mong rằng có đủ yêu thương, gian nan rồi sẽ qua.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Google Analytics Alternative