Em cứ mãi giận anh
Chưa
viết tặng em một lời
Dù
chỉ dòng thơ ngắn nhỏ
Cứ
mãi gởi người đâu xa
Em
lại cứ dỗi hờn anh
Không
cho em chút ngọt ngào
Những
điều người con gái
Sẽ
nhận từ người mình yêu
Anh
sẽ lại như thế
Chẳng
mấy chuộng hình thức
Chẳng
quá lãng mạn, ngọt ngào
Nhưng
sẽ tràn đầy yêu thương, (như anh đã từng)
Em
nào đâu biết rằng
Sau
những lần tan vỡ
Anh
lại viết lách, làm thơ
Gởi
quên những kỷ niệm
Vào
câu chữ, vần thơ
Anh
chẳng mua hoa, tặng quà
Chẳng
bất ngờ thú vị
Lại
còn khó tính, hay nhăn
Nhưng
em có còn nhớ,
Những
dịp lễ, ngày buồn
Anh
luôn bên em, ngọt ngào
Sao
em lại dỗi anh,
Suốt
ngày chỉ biết công biết việc
Người
đâu khô khan, nhạt thếch
Anh
muốn làm những điều bình dị,
Nhưng
sức ép trong anh rất nhiều
Anh
sợ phải quay lại,
Những
tháng ngày khó khăn
"Làm
trai đứng ở trong trời đất
Phải
có danh gì với núi sông"*
Là
bài thơ anh thích
Thật
khí phách, hiên ngang
Người
đàn ông trưởng thành
Công
danh và sự nghiệp
Có
ai nào không mong?
Em
lại cứ hờn anh,
Sao
chẳng thấy chúc mừng
Thành
công em đã đạt
Nhưng
em nào có biết
Anh
vẫn luôn lặng thầm
Hướng
dẫn em từng bước
Em
vẫn là người duy nhất
Anh
giới thiệu về nhà
Lời
khen anh chưa tặng
Nhưng
với người anh thân
Luôn
tự hào về em.
Nagka
Vũng
Tàu _ 21/11/2012
Bài
thơ viết muộn, gởi tặng những điều đã qua
0 nhận xét:
Đăng nhận xét